Những thám tử có thật còn siêu hơn cả Conan và Sherlock Holmes
Bạn đam mê các nhân vật thám tử trong truyện trinh thám như Sherlock Holmes, Conan… Họ được mô tả có một bộ óc quan sát nhanh nhạy cùng khả năng suy luận tài tình giúp tìm ra chân tướng những vụ án gần như không lời giải. Tuy nhiên, bạn có cho rằng, những thám tử siêu việt như vậy chỉ có trong tiểu thuyết?
Câu trả lời là không hẳn. Lịch sử từng ghi nhận nhiều vị thám tử nổi tiếng mà thành tích phá án của họ không hề thua kém các nhân vật hư cấu. Vậy họ là ai và khả năng phá án siêu việt ra sao. Để biết rõ hơn, hãy cùng xem qua bài viết dưới đây.
- Ellis Parker – “Sherlock Holmes của Mỹ”
Ellis Parker được mệnh danh là “Sherlock Holmes của Mỹ” bởi tài năng không thua kém gì nhân vật hư cấu nổi tiếng của Arthur Conan Doyle.
Trong 44 năm làm việc, Parker là thám tử trưởng của Hạt Burlington, New Jersey. Trong suốt sự nghiệp của mình, Parker điều tra khoảng 300 vụ phạm tội mà nhiều trong số đó được báo chí địa phương mô tả là đầy bí ẩn và gần như không thể giải quyết được.
Parker từng được biết đến trên khắp nước Mỹ như một thám tử tài năng nhưng giản dị. Ông thường xuyên nhận được thư xin lời khuyên từ các nhân viên an ninh chuyên nghiệp khác. Một vụ án đặc biệt có tên gọi “Vụ án tử thi bị ngâm,” đến nay vẫn được nhắc đến là minh chứng cho sự suy luận tài tình, kĩ năng pháp y và tính tỉ mỉ trong công việc của Parker.
Vụ án bắt đầu vào ngày 05 tháng 10 năm 1920, khi William Paul – một người đưa tin của ngân hàng Trust Bank Broadway ở Camden (New Jersey, Mỹ) rút từ Ngân hàng Quốc gia Girard ở Philadelphia tờ séc trị giá 42.000 USD (khoảng 913 triệu VND theo tỷ giá hiện tại) cùng 40.000 USD tiền mặt (khoảng 869 triệu VND theo tỷ giá hiện tại) và biến mất.
Mười một ngày sau, xác chết của Paul đã được tìm thấy tại một khu chăn vịt ở hạt Burlington. Trên cơ thể ông vẫn còn tờ séc 42.000 USD nhưng tất cả tiền mặt đã bị đánh cắp.Mặc dù cách xa khu vực nước nhưng xác Paul bị ướt sũng. Điều này khiến Parker tin rằng cái xác bị ném trong nước trước sau đó mới được chôn giấu.
Điều tra viên cho biết Paul mới chết chỉ một vài ngày nhưng nghi phạm chính của Parker có bằng chứng ngoại phạm trong thời gian đó. Nhưng Parker không tin, ông yêu cầu lấy mẫu nước từ dòng sông gần hiện trường và trong thi thể.
Kết quả là nước trong cơ thể Paul chứa hàm lượng cao axit tannic đóng vai trò một chất bảo quản và làm cơ thể tươi lâu hơn so với thực tế. Vụ giết người đã thực sự xảy ra trong hơn một tuần trước đó. Chứng cứ ngoại phạm của nghi can bị phá hủy.
- Marcel Guillaume – phá án từ chi tiết nhỏ
Tuy chưa chắc chắn, nhưng nhiều người tin rằng nhà văn Georges Simenon đã sáng tác nhân vật thanh tra Jules Maigret dựa trên thám tử người Pháp – Marcel Guillaume.
Sinh ra tại Reims, Guillaume sau đó chuyển đến Paris và kết hôn tại đây. Ông đã được thôi thúc để trở thành một sĩ quan cảnh sát bởi cha vợ mình, một người cũng là cảnh sát. Trong nhiều thập kỷ, Guillaume mài dũa kỹ năng và trở nên nổi tiếng vì là một điều tra viên kiên nhẫn và tài năng.
Một trong những vụ án nổi tiếng nhất của Guillaume xảy ra vào năm 1933. Cha mẹ của Violette Noziere – cô gái 18 tuổi đến từ một gia đình trung lưu bị đầu độc với thức uống chứa quá nhiều thuốc an thần. Người cha đã chết, nhưng người mẹ vẫn còn sống.
Khi điều tra thi thể của cha Violette, Guillaume nhận thấy có sự giả mạo ghi chú dưới tên của tiến sĩ Deron – bác sĩ của gia đình. Trong các ghi chú, Violette khuyên cha mẹ cô sử dụng những bột không xác định. Violette đồng thời cũng là y tá cho cha mẹ mình bởi vậy, Guillaume đã chứng minh rằng Violette đã đầu độc cha mẹ của cô.
Sự việc càng sáng tỏ khi Violette đi mua sắm với tiền đánh cắp từ cha mẹ mình và sau đó cố gắng để rời khỏi đất nước. Cuối cùng Violette thú nhận, cô phạm tội giết người để trả thù sau nhiều năm bị cưỡng bức bởi cha mình.
- William E. Fairbairn – người đi đầu trong việc huấn luyện tránh đòn
Trong thời gian giữa hai cuộc Chiến tranh Thế giới, Thượng Hải (Trung Quốc) được chia thành nhiều khu riêng biệt dành cho người Trung Quốc và châu Âu. Nơi đây là thiên đường màu mỡ của phố đèn đỏ và nạn buôn lậu, trong đó có cả ma túy, súng.
William E. Fairbairn sinh ra tại Anh và di cư tới Thượng Hải sau khi phục vụ tại Hải quân Hoàng gia Anh. Không lâu sau khi đặt chân lên đất Trung Quốc, Fairbairn gia nhập vào lực lượng Cảnh sát thành phố Thượng Hải.
Ông nhanh chóng học được rằng đi dạo ở Thượng Hải với trang phục cảnh sát tuần tra hay thám tử là tương tự như đang ở trong một khu vực chiến tranh. Theo bản báo cáo của Fairbairn, ông đã tham gia trong 600 tình huống phải chiến đấu với tội phạm ở Thượng Hải. Để chống lại sự vô luật pháp này, Fairbairn đã thành lập và là người đứng đầu của SMP 1927-40, một trong những tổ chức SWAT (Đội chiến thuật và vũ khí đặc biệt) đầu tiên của thế giới.
Ông cũng là người phát triển Defendu – một hệ thống các tư thế cận chiến dạy các nhân viên công vụ cách để khóa và tránh các cú đâm bằng dao hay đòn tấn công nguy hiểm khác.
Trong Thế chiến II, Fairbairn đã được tuyển dụng bởi Cục Trí tuệ bí mật của Anh và sớm bắt đầu huấn luyện biệt kích Anh theo cách của Defendu.
Ngoài ra, Fairbairn cùng với Eric Sykes, phát triển các dao chiến đấu Fairbairn-Sykes, một loại dao găm đã nhanh chóng được biệt kích Anh và các thành viên trong Cục phòng vệ chiến lược của Mỹ sử dụng trong Chiến tranh thế giới II.
Bên cạnh biệt danh “Quý ngài nguy hiểm” Fairbairn cũng được đề cập như là một nguồn cảm hứng khả thi cho nhân vật Q trong tiểu thuyết James Bond của Ian Fleming.
- Izzy Einstein và Moe Smith – cặp đôi cải trang hoàn hảo
Isidor “Izzy” Einstein và Moe Smith là hai thám tử đi đầu trong lĩnh vực tội phạm về rượu ở New York. Với thân hình mập mạp, tuổi trung niên nhưng ít ai ngờ rằng, họ đã bắt giữ tổng cộng 4.932 phạm nhân, trong đó 95% bị kết án và tịch thu khoảng năm triệu chai rượu bất hợp pháp trong giai đoạn 1920-1925.
Isidor “Izzy” Einstein và Moe Smith sống ở khu phố Lower East Side, phía Đông Nam thành phố New York. Trước khi trở thành thám tử, Einstein làm nghề bán rong trên đường phố và nhân viên bưu điện, trong khi Smith quản lí một cửa hàng.
Khi bộ đôi đầu tiên xin vào làm việc cho Cục Cấm Rượu với lương 40USD/tuần (khoảng hơn 800.000 VND theo tỷ giá hiện tại), nhân viên điều tra phụ trách hai người tỏ ra không mấy ấn tượng. Tuy nhiên, Einstein và Smith thuyết phục cấp trên của mình bằng cách đưa ra ý tưởng rằng nhóm côn đồ sẽ không bao giờ nghi ngờ hai người đàn ông có vẻ ngoài mập mạp, tầm thường lại là nhân viên điều tra bí mật.
Không những thế, Einstein và Smith nổi tiếng với khả năng cải trang xuất sắc. Bằng biệt tài này, bộ đôi thỉnh thoảng xuất hiện một cách gần như công khai để điều tra, mặc dù các cửa hàng bán rượu lậu đều treo hình ảnh hai người. Sự thành công của bộ đôi không chỉ khiến tội phạm sợ hãi mà còn làm các thám tử đồng nghiệp phải ghen tị.
Không giống như các thám tử trong tiểu thuyết, Einstein và Smith không phải là những thiên tài với khối kiến thức rộng lớn trong đủ mọi lĩnh vực.
Đa phần thành công của bộ đôi thám tử đến từ việc sẵn sàng làm việc nhiều giờ liền cùng kiến thức về cuộc sống bản địa ở New York. Ngoài ra, Einstein cũng có năng khiếu với ngôn ngữ. Khi cần, ông có thể trò chuyện với nghi phạm hay nhân chứng bằng tiếng Yiddish, Đức, Ba Lan, Hungary, và thậm chí cả Trung Quốc.