Theo những gì cháu kể trong câu chuyện “Chuyến tàu đêm định mệnh và cái giá phải trả cho sự dại khờ“, thì chắc chắn cháu đã rơi vào đường dây của bọn xấu, chuyên rình mò, chờ chực những cô gái trẻ, quê mùa, ngây thơ lần đầu tiên đến Sài Gòn kiếm việc làm rồi cháu ạ. Hậu quả đau lòng đã xảy ra, cháu đã mất đời con gái cho mụ đàn bà độc ác kia kiếm bộn tiền trên thân xác cháu.
Theo cô cháu nên giữ thái độ bình thường, thậm chí là ngoan ngoãn, tuân theo lệnh của bà chủ rồi chờ cơ hội để thoát ra khỏi tổ quỷ đó. Cháu có phản kháng quyết liệt đến đâu thì ở cái nơi hang hùm, miệng sói ấy sẽ chẳng có ai cứu cháu đâu. Chi bằng xuống nước, tỏ ra biết nghe lời lúc nào mò ra ngoài được khi ấy cháu mới tính chuyện phải trái với họ cũng chưa muộn.
Cháu còn quá trẻ, gặp phải rủi ro như vậy song cháu cũng đừng vội buông tay đầu hàng số phận, lấy đó làm bài học để đừng bao giờ nhẹ dạ, cả tin, đừng bao giờ hi vọng sẽ đổi đời bằng cách không làm ăn chân chính mà lại có nhiều tiền, mà giàu sang phú quý được đâu cháu ạ.
Cháu cứ nghĩ rằng “còn da, lông mọc, còn chồi nảy cây”, cháu còn ý chí, còn nghị lực, còn muốn vươn lên làm lại cuộc đời thì nhất định không làm nữa cháu sẽ tìm được việc làm tử tế, sẽ có hạnh phúc như cháu từng mơ ước.
Chúc cháu khoẻ, khôn ngoan, khéo léo để đối phó với những bất trắc sắp xảy ra để tìm được con đường lương thiện mà trở về cháu nhé.