Khi nghe tin tôi chủ động đơn phương ly hôn vợ vì không hợp, họ hàng, bà con, bạn bè, đồng nghiệp xúm lại ném đá tôi quá trời. Họ còn bảo rằng: “Tôi số sướng mà không biết đường hưởng”, đâu phải vợ tôi xấu xí gì cho cam mà còn ngược lại nữa là khác, không những đẹp người mà còn đẹp nết, khi vui vẻ tự nguyện bỏ ra một số tiền lớn cho ca phẫu thuật tim của mẹ chồng thành công ngoài mong đợi.
Tôi thuộc tuýp người hoài cổ, sống nội tâm, không thích ồn ào. Tất nhiên kèm theo đó là một công việc nhẹ nhàng với mức lương khiêm tốn. Vợ tôi là người có nhan sắc, trình độ, thông minh và cả địa vị. Tôi trong con mắt nhiều người là một người chồng kém cỏi hơn vợ, không có khả năng thăng quan tiến chức, không biết kiếm tiền, càng không sành điệu.
Hôm đó, là ngày tôi không muốn nhớ nhưng lại là ngày tôi vĩnh viễn không thể nào quên. Tôi vô tình phát hiện đứa con của tôi không phải là máu mủ của tôi, là con thằng sếp của vợ tôi. Vậy mà vợ tôi còn già mồm bảo, thế anh nghĩ cơ ngơi, nhà cửa, tiền bạc ở đâu mà có, kể cả tiền phẫu thuật tim cho mẹ anh nữa đều do vợ này làm ra tất…
Mẹ tôi biết ơn và yêu quí con dâu lắm. Vậy nên mẹ đòi sống chết khi nghe tin tôi đơn phương ly hôn. Đâu ai biết rằng đằng sau đó là cả một câu chuyện cay đắng. Tôi lại không thể nói cho mọi người biết được lý do thỏa đáng của việc tôi ly hôn vợ, mẹ tôi liệu có chịu nổi cú sốc này không khi biết được sự thật…/.